1. Chào
em, sau này ta không
biết còn gặp lại?
Và
những đau thương hằn
mãi trong tim nhiều làm
sao viết hết
Chẳng còn
mấy khi
đôi mình
bên cạnh nhau nói
cười
Dòng
thời gian trôi thật lâu, từ
biệt vang lên thành
câu.
2. Ngày mai, nơi thật xa trên những vùng trời
Chúc em luôn bình yên, với bao niềm yêu sắp tới
Một lá thư sau cùng hai người thương vẫy chào
Nghẹn ngào quay lưng về sau thành người dưng mau thật mau.
ĐK:
Đừng nhìn nhau bằng ánh mắt, vội vàng như cách ta chia tay
Hoàng hôn yên bình thế đấy, tự nhiên lòng ai khóc òa lên đây
Bầu trời kia nhỏ bé lắm, chẳng mang được theo những điều mà mình chưa nói
Đành giữ trong tim tình yêu đã thôi chờ đợi.
2. Ngày mai, nơi thật xa trên những vùng trời
Chúc em luôn bình yên, với bao niềm yêu sắp tới
Một lá thư sau cùng hai người thương vẫy chào
Nghẹn ngào quay lưng về sau thành người dưng mau thật mau.
ĐK:
Đừng nhìn nhau bằng ánh mắt, vội vàng như cách ta chia tay
Hoàng hôn yên bình thế đấy, tự nhiên lòng ai khóc òa lên đây
Bầu trời kia nhỏ bé lắm, chẳng mang được theo những điều mà mình chưa nói bao giờ
Và những câu thơ viết lên chuyện buồn.
ĐK2:
Vùi chôn bao miền ký ức, nhìn lại năm tháng xưa bước qua
Vài câu ca cùng ngân nga, vì sao đã quá xa lạ
Rồi mai khi bình minh lên, chỉ mong được vui với con đường ở phía trước
Vội lướt quá nhau để thấy chúng ta chưa tồn tại.
* Mình buông câu thứ tha xóa đi khung hình trong nhung nhớ
Để cho trái tim kia, ngày mai không còn đau đớn.
ĐK:
Đừng nhìn nhau bằng ánh mắt, vội vàng như cách ta chia tay
Hoàng hôn yên bình thế đấy, tự nhiên lòng ai khóc òa lên đây
Bầu trời kia nhỏ bé lắm, chẳng mang được theo những điều mà mình chưa nói bao giờ
Và những câu thơ viết lên chuyện buồn.
Vội lướt quá nhau để thấy chúng ta chưa tồn tại.